• Fri. May 3rd, 2024

Team Music

Tin tức âm nhạc giải trí mới hot nhất

Tình yêu phương tây: Một thời tuổi trẻ

ByBich Ngoc

Jan 24, 2023
Rate this post

Chỉ nhớ mùa rẫy, khi cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ, cánh đồng chỉ có nắng và gió, cơn gió đầu hè không mạnh lắm, chỉ đủ cho những cánh diều bay lượn giữa trời. Giống như mọi người đều phấn khởi, cố gắng giữ cho con diều bay cao, càng lên cao càng thích thú. Đột nhiên, con diều của tôi cứ bị treo. Thật kỳ lạ, cùng một con diều từ những thanh tre được cẩn thận ngồi, vuốt, sơn để dán, nhưng… À, nhớ, chắc là do nước trong dây. Mọi việc dễ mà khó. Ngẫm lại, chẳng qua là chính mình tự làm khó mình, không chịu hỏi chi tiết phụ thân. Thiết nghĩ, cái gì cũng phải học, ông bà nói gì sai, không học thì làm, không chỉ học mà còn phải học đến cùng. Đúng như lời cha dặn, tôi không chỉ học để biết mà còn phải học để hiểu. Vâng, này.

Tình yêu miền Tây: Một thời thanh xuân - ảnh 1

Cánh đồng Bảy Núi (An Giang)

Nó không phải là một thời gian dài, nhưng tôi nhớ nó mãi mãi. Nhớ con đường chăn trâu, nhớ luống cày, nhớ tiếng hải mã, vó ngựa… tháng giêng, tưởng cha thật tốt, rãnh cho thẳng. Tôi nhớ có lần tôi chợt hỏi bố, cày cuốc vất vả thế bố ơi, đất vừa xuống hạt thì cũng được hạt. Cha cười, gãi đầu hỏi lại, người ngoài đồng ăn hạt ngoài đồng, vậy con có muốn thêm hạt để no không, hay ít hạt để ăn đói. Thì ra, cày nát đất, vỡ đất sẽ dễ nảy mầm mới lấy hạt.

Hồi nhỏ vui đùa của tuổi thơ rủ chúng tôi đi sau luống cày, biết hôn, chờ mò cua bắt ốc. Ghẹ được cua thì có thú vui, có lợi ích khác, cua ít thì cơm ít. Hè về, lấy rơm rạ gom ghẹ thì có món ghẹ rang me thơm mùi dao. Ngoài ra, việc ăn uống còn thích thú hơn với gió mát của cánh đồng.

Góc hè tuy không dài nhưng cũng đủ để cùng ta hòa mình vào nhịp sống hối hả trên cánh đồng. Cánh đồng trơ ​​trọi gốc rạ cũng là lúc cánh đồng ríu rít tiếng dế kêu. Có nhiều cách để bắt dế, tìm hang, tìm vết nứt. Những khe nứt nứt toác, những hang động chứa đầy nước. Đến nỗi ai cũng nóng. Giống như mọi người tính toán trước.

Vốn dĩ là đồng, nhưng tại sao lại có nhiều câu chuyện về đồng kỳ lạ đến mức chính tôi cũng không nghĩ ra. Tôi cũng không hiểu sao lại có câu chửi, ngu như trâu. Thử nghĩ mà xem, thấy trâu không ngu, nhớ mùa tuốt lúa, dẫm dần bã, cứ thế cho qua, không cần nói trâu cũng ngon hơn, có khi chỉ cần giật thót mình. Chửi tôi như một con trâu là đúng. Làm việc vất vả cả ngày ngoài đồng, nhớ có lần bố tôi quên bỏ cỏ, trâu không nhúc nhích, tôi ngủ quên.

\N

Vui nhất là khi bố thả trâu, được ngồi trên lưng trâu hóng gió mát ngoài đồng. Làm sao con sáo như không sợ ta sà xuống đậu trên sừng. Ngồi trên lưng trâu chợt nhớ, hình ảnh chú mục đồng ngồi trên lưng trâu thổi sáo trong bài “Người chăn cừu”, thật là một hình ảnh đẹp.

Ngồi trên lưng trâu mà tiếc hùi hụi, không biết thổi sáo, chắc cha làm nên chuyện. Trúc sẵn có, không có vấn đề gì với bố tôi. Nhớ cây sáo của ông cha ta một thời làm từ tre nứa bị mốc, càng để lâu càng bóng.

Vậy đó, chốc chốc nỗi nhớ vẫn nghe bâng khuâng nỗi nhớ. Chợt lòng tôi rưng rưng những kỷ niệm trở lại đồng ruộng. Đồng Dao luôn là góc ngọt ngào nhất của bài hát.

Này, trở lại Tháp Mười

Tôm cá đã bắt sẵn, cơm ăn liền.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *