• Thu. May 2nd, 2024

Team Music

Tin tức âm nhạc giải trí mới hot nhất

Chạm tới giấc mơ | Sáng tác

ByBich Ngoc

Jan 17, 2023
Rate this post

Trong cái nóng oi ả ấy, người cha nói với hai anh em rằng, phải bốc thăm để xem ai học tiếp, ai ở nhà phụ việc tưới nước cho vườn thốt nốt, tiếp tục nghề truyền thống của gia đình …

Anh ngập ngừng dưới mái hiên một mình. Đập vào mắt vẫn là những hàng cọ thẳng tắp, cao hơn chục mét. Anh yêu mảnh đất này, yêu cuộc sống bình dị và hiền hòa này, yêu những cây thốt nốt luôn tận tụy.

Nhưng anh cũng yêu cái giảng đường chưa từng thấy, với những cuốn sách hay mà anh muốn một lần được chạm tay vào. Anh khao khát học tập, phấn đấu, vươn tới những chân trời mới, trải nghiệm nhiều điều thú vị trong cuộc sống. Thật không may, cha mẹ chỉ đủ khả năng nuôi một đứa con để tiếp tục cuộc hành trình đó. Gia đình anh vốn neo người, bố anh sức khỏe yếu. Chưa kể, vườn thốt nốt không được tự ý khai thác, hái trái, lấy nước, làm đường, bóc vỏ hạt …

2. “Chỉ có kiến ​​thức mới có thể thay đổi cuộc đời chúng ta!”, Là câu nói mà người anh tâm đắc. Tôi cũng ham học, cũng nuôi nhiều hoài bão, ước mơ của tuổi trẻ. Làm thế nào bạn có thể sẵn sàng nhìn những giấc mơ của tôi chết vì khó khăn?

Anh mơ hồ nhìn về phía xa xăm. Không có sự lựa chọn nào là dễ dàng. Trong mọi trường hợp, đó là một quyết định sẽ làm trật bánh trong tương lai. Nhưng tôi không thể để anh trai mình thất vọng. Anh thà chịu mất mát, vất vả. Đó là số phận của tôi để làm bạn. Chưa kể, trong hai anh em, học lực và nhân cách của người em vẫn nổi trội.

Cuối cùng, anh đã đưa ra quyết định của riêng mình.

3. Mãi mãi, bạn sẽ không biết rằng, cả hai chuyến thăm đều có từ “đi học”. Và tôi để bạn chọn trước, mở trước, vui mừng trước. Và anh, ôm chặt lô còn lại, lặng lẽ bước ra vườn. Đường thốt nốt thì thầm với anh niềm an ủi vô hình rằng, cuộc đời có những khúc quanh, có những con đường mang tên Hy sinh. Tình bạn. Yêu và quý.
Thế là đủ rồi.

4. Năm đó, anh tiếp quản công việc của cha mẹ, mỗi ngày đều tỉ mỉ trèo lên cây cọ trơn trượt, thu mật hoa từ cây đực, hái quả cây cái. Mảnh đất này, nơi anh sinh ra và lớn lên, gắn bó với tình làng nghĩa xóm. Đời sống người dân vẫn tiếp tục kiếm sống dựa vào cây thốt nốt ngọt. Không mấy ai biết rằng, loài cây luôn cho nhiều hương thơm ấy lại có tuổi thọ rất cao, vài chục, thậm chí hàng trăm năm. Như người bạn thân bên cạnh đầu hồi bếp, bên bờ rào, những năm tháng hồn nhiên trong sáng nhưng nhuốm màu thiếu thốn.

Năm đó, trên chuyến xe rời xa thị trấn nhỏ, người em nhìn mãi không thôi, trong lòng rưng rưng xúc động. Linh cảm mách bảo tôi rằng, để tôi có một hành trình phía trước, phía sau đã có những sự nhượng bộ thầm lặng. Em nhất định phải học tập thật tốt, phấn đấu thật nhiều, vì bản thân và cả những người thân yêu nữa.

5. Ban đầu chỉ là một quán cà phê nhỏ nhưng xinh xắn, được mở ngay tại thành phố quê hương. Nó ấp ủ những dự định cho ngày mai, ấp ủ một ước mơ dài hạn: Đó sẽ là một chuỗi thương hiệu, mang lại công việc và hy vọng cho nhiều người lao động. Những cô bé, cậu bé ở làng thốt nốt lớn lên sẽ hiểu rằng: Món ăn giản dị ấy vẫn có thể được chế biến cầu kỳ hơn, trình bày đẹp mắt, trang trí bắt mắt, thơm ngào ngạt trong gian bếp. lòng thực khách.

Đây là trà sữa đường thốt nốt, âu yếm với vị ngọt thanh tao, mang đến những cảm xúc ngọt ngào, sâu lắng cho người thưởng thức. Món cốt của quán cũng là món khoái khẩu của cô chủ trẻ vừa hoàn thành “chuyến đi dài ngày mới trở về”. Ít ai biết rằng những công thức nấu ăn, những món ăn, thức uống ấy đều được chế biến công phu, bài bản và phảng phất nét lãng mạn. Cũng như người em nay đã ra trường, không muốn làm công ăn lương, không chịu sống nhàn hạ, tẻ nhạt mà chọn làm giàu cho quê hương, mở đường cho quê hương phát triển.

Những hương vị của tuổi thơ vẫn đầy ắp kỷ niệm. Miếng thốt nốt tan mềm trên đầu lưỡi thèm thuồng. Thạch mềm, có vị như đường thốt nốt non. Phần thịt quả thốt nốt béo, già và cứng. Những ước mơ ấp ủ về một cuộc đời làm chủ, nâng niu từng món ngon quê hương ngày nào …

Quán đã trở thành địa chỉ tin cậy của người dân khi bày bán từng quầy đường thốt nốt, từng cân đường vàng ươm. Thật hạnh phúc biết bao khi có thể hòa mình vào, trang trí, chụp ảnh, chiêm ngưỡng. Được hỏi các bạn trẻ có thấy ngọt và ngon không, họ có hào hứng khi nếm nguyên liệu quen thuộc mà mới lạ đó không?

6. Dù muộn màng, người anh giàu lòng bao dung, yêu thương vẫn mạnh dạn bước tiếp trên con đường còn dang dở của mình. “Ta có ngươi lo lắng, ngươi yên tâm!” Như một cuộc “đổi vai” hoàn toàn, cách đáng mừng và xứng đáng nhất, người đi trước háo hức trở về với tri thức, tha thiết thực hiện ước mơ “đưa sản phẩm địa phương vươn xa hơn” của một vùng quê nghèo…

HOÀNG MỸ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *