• Fri. May 3rd, 2024

Team Music

Tin tức âm nhạc giải trí mới hot nhất

Bát bún đêm “mê hoặc lòng người” trên phố cổ

ByBich Ngoc

Jan 23, 2023
Rate this post

Mỗi khi ra Hà Nội, tôi luôn giữ thói quen dạo phố cổ vào buổi tối và sáng sớm. Cũng bởi không khí thủ đô lúc bấy giờ vô cùng yên bình, chỉ có những con đường dài đằng xa được thắp sáng bởi hàng nghìn bóng đèn cao áp, thỉnh thoảng lại vang lên những bản nhạc không lời từ mấy quán cà phê. cà phê vào ban đêm, trước khi bùng nổ với những sắc thái sôi động vào ban ngày.

Nhất là khi một mình đi dạo trên phố phường Hà Nội những đêm hè, không khí mát mẻ hơn, dòng người qua lại cũng thư thái hơn.

Khi biết tôi có dịp ra Hà Nội, một đồng nghiệp quen biết tôi từ lâu đã nói: “Anh cứ đi đi, tôi sẽ cho anh những trải nghiệm thú vị”. Quả thật, khi tôi vừa đáp xuống sân bay Nội Bài, cô ấy đã gọi điện và nhẹ nhàng nhắc nhở tôi để báo thức đến 4 giờ sáng, đi ăn phở ở Hàng Chiếu.

Tôi biết đến món phở đặc biệt chỉ bán từ 3 giờ sáng trong khu phố cổ Hà Nội và đến 7 giờ sáng thường hết hàng, nhưng tôi chưa từng có dịp ăn nên vô cùng thích thú.

Cô bạn tôi còn chia sẻ thêm rằng quán phở này đã tồn tại gần 30 năm, món đặc biệt nhất là phở sốt vang, thường bán hết từ 5 giờ sáng. Đặc biệt hơn, giá phở ở đây cũng không quá đắt, chỉ dao động từ 40 – 45 nghìn một tô, tùy món mà chúng ta lựa chọn.

Ký ức Hà Nội: Bát phở đêm

Bát phở sốt vang khiến bao du khách mê mẩn và nhớ mãi. Ảnh: Nguyễn Thị Yến Anh

Tối hôm đó, thay vì thói quen thức khuya để hoàn thành công việc còn dang dở, tôi đi ngủ sớm hơn mọi ngày. Cũng bởi, công việc có thể làm cả đời, nhưng cơ hội được trải nghiệm cảm giác… chờ ăn phở đêm giữa lòng thủ đô thì quả là hiếm.

Sáng hôm sau, như một phản xạ tự nhiên, không cần chờ báo thức, tôi đã dậy từ rất sớm trước 4 giờ sáng. Khẽ mở cửa sổ khách sạn, một cơn gió lạnh mang theo không khí ẩm ướt của đất trời, khiến tôi khẽ rùng mình. Hóa ra, trời mưa to suốt đêm mà tôi không hề hay biết.

Em gái đồng nghiệp của tôi đến đúng giờ, trùm áo kín mít, hỏi: “Em có lạnh không?”. Tôi khẽ lắc đầu.

Dù ra đường, không khí lạnh thật đấy, nhưng tôi vẫn thích mặc một chiếc áo sơ mi nhẹ, để đầu trần, chỉ vì tôi muốn mái tóc của mình ướt đẫm mưa phùn, để có thể tận hưởng trọn vẹn thời tiết chuyển mùa và dịu nhẹ. lạnh. của đất trời Hà Nội những ngày cuối hè, đầu thu.

Hai chị em cứ thế đi qua những con phố vắng không một bóng người để đến ngã tư Hàng Đường – Hàng Chiếu. Một quán phở hiện ra trước mắt, với đôi gánh đơn sơ, một bên đặt nồi nước dùng, bên kia đặt bát, đũa, thìa. Một nồi nước sốt vang không quá lớn bên cạnh tỏa ra mùi thơm phức, với những miếng thịt bò nâu sậm, nửa nổi nửa chìm trong nước vàng óng béo ngậy khiến hai thực khách mệt nhoài vì buổi sáng đi dạo. như chúng tôi, thức tỉnh và phấn khởi.

Tôi quan sát thấy trước mặt người bán hàng là một khay thịt bò tươi màu đỏ sẫm óng ánh, thịt bò trắng cắt lát mỏng vừa chín tới. Bên cạnh là gánh phở đã được ướp đầy đủ gia vị ớt tươi, chanh, tiêu … Thùng phở trắng bên cạnh được cô chủ thong thả, chậm rãi bốc bánh, chan nước dùng cho khách khiến tôi khá ấn tượng.

Một cô bạn đồng nghiệp đi cạnh, cười nói: “Chị cứ thong thả đợi hai tô phở sốt vang của chị nhé. Chị chủ đừng vội. Hà Nội không vội đâu chị ạ”. Tôi gật đầu đồng ý với cô ấy.

Ký ức Hà Nội: Bát phở đêm

Phố cổ về đêm luôn nhộn nhịp và ồn ào. Ảnh: Gia Khiêm.

Có lẽ câu “Hà Nội không vội được đâu” rất đúng trong hoàn cảnh này, khi một số khách hàng trẻ ngồi ở các bàn khác liên tục giục: “Mau vào giúp em đi chị”. Một Hà Nội về đêm thong thả kiếm sống, lặng lẽ sống chậm lại khiến một người có xu hướng sống vội vã như tôi lại càng thêm cảm thông mảnh đất này.

Trong khi bình tĩnh chờ đến lượt mình, tôi nhìn quanh. Cả quán nhỏ với chưa đầy chục chiếc bàn nhựa, ghế thấp, dành làm nơi ăn uống cho khách. Khách hàng ở quán cũng rất đa dạng, từ những người ăn mặc lịch sự, sang trọng đến nhiều người rõ ràng là dân lao động, bốc vác, chạy chợ. Thế mới hay, sự phân biệt giàu nghèo, bất bình đẳng trong xã hội có thể diễn ra ở nhiều nơi trên thế giới, nhưng trong một góc quán nhỏ nghi ngút khói và thơm phức mùi phở thì mọi người đều bình đẳng như nhau. tương tự.

Cuối cùng thì tô phở sốt vang mà tôi chờ đợi cũng được bưng ra. Theo quan sát của mình, tô phở này không nhiều thịt như phở Bát Đàn nhưng nhìn khá đầy đặn. Thịt sốt vang khác với các loại thịt khác ở chỗ chỉ được nấu bằng thịt nạc nên ít mỡ.

Thịt được hầm nhừ, ngon ngọt, khi cho vào miệng rất đậm đà hương vị thịt bò, rất mềm nhưng vẫn còn nguyên vị hòa quyện với nước dùng phở thơm và trong. Nhìn tô phở nóng sốt giữa đêm mưa Hà Nội mới thấy biết bao tâm tư, tình cảm của người nấu.

Mưa cứ như trút nước, tôi co ro trong chiếc áo khoác, có thể thong thả ngồi nhâm nhi hương vị thơm ngon của bát phở sốt vang. Nhẹ nhàng thêm chút ngò gai, vắt miếng chanh mọng nước, thêm vài lát ớt đỏ tươi, mùi thơm của bát phở khiến vị giác, khứu giác và thị giác của tôi cũng phải no nê. Không gian dường như hoàn toàn tĩnh lặng, và thời gian cũng trôi chậm lại.

Ký ức về một buổi sáng trong veo, lặng lẽ thưởng thức tô phở cuối đêm đầu ngày cũng trở nên trọn vẹn hơn trong tâm trí tôi.

Bài viết Bát bún đêm “mê hoặc lòng người” trên phố cổ Cuộc thi Cuộc thi Viết ký ức Hà Nội trên chuyên mục Hà Nội Ngày nay (Báo Điện tử Dân Việt). Kính mời độc giả gửi bài dự thi về địa chỉ email [email protected] hoặc gửi thư về địa chỉ Ban Bạn đọc, Báo Nông thôn Ngày nay / Điện tử Dân Việt, 68 Dương Đình Nghệ, Cầu Giấy, Hà Nội.

Tác phẩm gửi đến Báo điện tử NTNN / Dân Việt phải ghi rõ họ tên tác giả, bút danh (nếu có), năm sinh, nghề nghiệp, giới tính, địa chỉ liên lạc, email, số điện thoại. Mỗi tác giả có thể gửi nhiều tác phẩm nhưng phải thống nhất bút danh.

Cơ cấu giải thưởng: 01 giải nhất trị giá 10 triệu đồng kèm Giấy chứng nhận; 01 giải Nhì trị giá 7 triệu đồng cùng Giấy chứng nhận; 02 giải Ba, mỗi giải trị giá 5 triệu đồng kèm Giấy chứng nhận và 05 giải Khuyến khích, mỗi giải trị giá 2 triệu đồng kèm theo Giấy chứng nhận.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *