• Tue. Mar 19th, 2024

Team Music

Tin tức âm nhạc giải trí mới hot nhất

Ngôi làng ‘ăn nên làm ra’ bên 3 con sông chính

ByBich Ngoc

Jan 25, 2023
Rate this post

“Ăn tới trả lui” mô phỏng cách bắt và ăn trai. Vì muốn ăn được hến, người ta phải dùng bánh tráng (có nơi gọi là bánh tráng) để xúc hến, và động tác xúc hến bằng tay đòi hỏi người dân phải đi giật lùi …

Làng hến nổi tiếng

Làng Mai Xá, thuộc xã Gio Mai (H.Gio Linh, Quảng Trị), nằm bên bờ sông Thạch Hãn, nổi tiếng là làng có nhiều danh lam thắng cảnh, nhiều người đỗ đạt thành tài. Nơi đây còn nổi tiếng có nghề chắt chiu, gọi là hến.

Ngày nay, thay vì cào hến thủ công, người dân chủ yếu cào hến bằng xuồng máy. Từ sáng sớm, có hơn 20 chủ thuyền ở Mai Xá ra bến sông Thạch Hãn ngược xuôi dòng sông này để bắt hến. Phạm vi chúng di chuyển dài khoảng 13 km, từ thôn Mai Xá đến cầu Dou (huyện Cam Lộ). Giờ làm việc thường kéo dài từ 6 giờ sáng đến quá 12 giờ trưa.

Anh Đặng Văn Quốc, một người có hơn 20 năm kinh nghiệm cào hến ở thôn Mai Xá cho biết, trung bình mỗi ngày anh cào được khoảng 40 – 50 kg hến, tương đương 7 xô, mỗi xô bán được khoảng 100.000 con. VND. Trước khi bán cho thương lái, trai phải được xử lý sạch bùn đất. Tuy nhiên, ông Quốc đã một tay nuôi 4 người con của mình, tất cả đều học tại các trường đại học danh tiếng.

Quà tặng của những dòng sông: Ngôi làng 'ăn nên làm ra' bên 3 dòng sông chính - ảnh 1

Cào cào và chắt trên sông Gianh, nguồn thu nhập chính của người dân ven sông

Cạo một con hến sông đã khó, lấy một con hến ra khỏi vỏ cũng không dễ. Theo những người chuyên nấu hến ở Mai Xá, hến tươi sau khi được đưa lên từ sông phải trải qua nhiều công đoạn để có được con hến trắng, thơm: ngâm vài giờ trước khi nước sôi để chờ hến mở miệng. miệng, Tách thịt ra khỏi vỏ.

Hến luộc xong cũng sẽ theo chân các tiểu thương đi bán tại các chợ lớn nhỏ ở Quảng Trị, hoặc sẽ “bám trụ” ở Mai Xá để tạo nên những món ăn ngon nổi tiếng là hến xào, bún hến khô, bún hến. Ngày nay, dọc con đường xuyên Á qua làng Mai Xá có hơn chục cửa hàng chuyên bán hến. Cũng dễ hiểu khi năm 2017, bún hến Mai Xá thậm chí còn lọt vào top 100 món ăn đặc sản tiêu biểu của Việt Nam do Tổ chức Kỷ lục Việt Nam xác lập.

Sản vật từ đáy sông Gianh

Từ thượng nguồn trên đỉnh núi Cổ Pi thuộc dãy Trường Sơn hùng vĩ, sông Gianh chảy qua 5 địa phương lớn của tỉnh Quảng Bình, lần lượt qua Minh Hóa, Tuyên Hóa, Quảng Trạch, Bố Trạch và Ba Đồn trước khi đổ bộ. ra biển Đông. Sông Gianh từ lâu đã trở thành biểu tượng tâm linh của người dân Quảng Bình và hàng vạn người dân sống ven sông vẫn bám trụ, mưu sinh từ những nguồn lợi mà dòng sông này ban tặng.

Quà tặng của những dòng sông: Ngôi làng 'ăn nên làm ra' bên 3 dòng sông chính - ảnh 2

Thuyền chở đầy hến cập bến sông thôn Mai Xá (xã Gio Mai, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị).

Trong số hàng chục sản vật đánh bắt trên sông Gianh, không thể không kể đến con ghẹ (một loài nhuyễn thể hai mảnh vỏ, khá giống con hến nhưng kích thước nhỏ hơn), một đặc sản của các vùng sông nước Quảng Bình. . Nghề cào, cắt được hình thành từ lâu đời, tập trung ở khu vực giáp ranh giữa H. Tuyên Hóa và Quảng Trạch. Ở đây, các cháu chắt cũng là nghề kiếm thu nhập chính của người dân trong làng.

Chị Lê Thị Hồng (ở xã Phú Hòa, huyện Quảng Trạch) mới 39 tuổi nhưng đã có thâm niên gần 30 năm trong nghề sông nước. Gia đình cô theo nghề từ đời ông nội. “Từ khi tôi 10 tuổi đã được bố dắt ra sông cào cào, đây là nghề kiếm thu nhập chính của nhiều người dân trong xã. Bản thân tôi và 3 chị em khác cũng lớn lên nhờ con vật nhỏ bé này ”, chị Hồng chia sẻ.

Theo bà, nghề giã cào hiện nay chỉ còn phổ biến ở xã Văn Hóa (huyện Tuyên Hóa) và các xã Cảnh Hóa, Phù Hóa (huyện Quảng Trạch). Công việc của họ thường bắt đầu từ 4 giờ sáng, kéo dài đến 12 giờ trưa, khi nước dâng cao. Trong thời gian này, họ vừa cào vừa sàng để loại bỏ đá.

\N

“Thường nhặt được 5 kg thì cả 2 kg đều là sỏi, bùn. Khó nhất là khâu cào, vì trọng lượng bùn, sỏi và nước rất nặng. Ai không cẩn thận sẽ dễ bị chao đảo, rơi xuống nước ”, chị Hồng nói.

Cá chạch sông Gianh khi chế biến có vị ngọt, dai và thơm. Trong tiết trời mùa hè nóng nực, chỉ cần một bát canh tuyệt vời nấu với khoai, rau muống là đã thấy thích thú vô cùng, món ăn tuy đơn giản nhưng mang đậm hương vị quê. Đó là lý do vì sao, các cháu chắt ở đây luôn được các tiểu thương từ thị trấn Đồng Lễ (huyện Tuyên Hóa), ​​thị xã Ba Đồn (huyện Quảng Trạch) và nhiều nơi khác đến đặt hàng với giá 10.000 đồng / kg, nếu bóc vỏ thì giá 100.000 đồng / kg. Kilôgam.

Quà tặng của những dòng sông: Ngôi làng 'ăn nên làm ra' bên 3 dòng sông chính - ảnh 3

Xử lý và tách trai là một công việc tốn nhiều thời gian

“Vương quốc vẹm” Huế

Trên mảnh đất Cố đô, có một cù lao nằm giữa dòng sông Hương thơ mộng với thân thương: cồn Hến. Đất nước này đã theo dõi bao thăng trầm của vương triều Huế và nay nổi tiếng với món cơm hến nức tiếng. Từ cầu Tràng Tiền nhìn về phía Đông sẽ thấy cù lao Hến, một hòn đảo nhỏ nổi lên giữa dòng sông Hương, như viên ngọc xanh giữa ngã ba sông nước. Đi sâu vào trong làng, bạn có thể bắt gặp những ngôi nhà san sát, nơi các bà các mẹ vẫn cần mẫn đãi hến kiếm sống.

Đối với người dân ốc đảo này, con hến đã được nuôi từ bao đời nay. Theo lời kể của các già làng, cồn bãi trước đây nằm giữa hai bờ Gia Hội và Vĩ Dạ nên cá tôm nhiều, trong đó “họ” hến sinh sôi nhiều vô kể. Vào thời các chúa Nguyễn, một người tên là Huỳnh Tường đến đây dựng chòi làm nghề cào hến, từ đó nhiều người đã đổ về cồn để mưu sinh bằng nghề lênh đênh trên sông này.

Đã nhiều đời gắn bó với nghề hến, bà Nguyễn Thị Trăn (73 tuổi) nhớ lại quãng thời gian khốn khó: “Hồi đó vùng này còn nghèo lắm. Ngay từ sáng sớm, những người đàn ông trong làng đã nhặt (mang) một nắm lúa, sau đó đi thuyền quanh cồn để cào hến.

Vì hến nên khu này ai cũng tấp nập. Gọi là hến cũng đúng. Đàn ông thì dầm mưa dãi nắng, đàn bà, trẻ con, thậm chí cả người già, thậm chí ở nhà lo nấu nướng, đãi hến … Người dân trong làng làm việc cật lực cả ngày, bất kể mưa nắng. Ngay cả những ngày đông giá rét, nước lạnh buốt thấu xương cũng không khỏi khiến người dân xứ cồn không khỏi xót xa.

Những năm gần đây, khi vẹm ở cồn này cạn kiệt dần, chính quyền tuyên truyền không đánh bắt ở khu vực quanh cồn nên người dân kéo lên khu vực Thiên Mụ hoặc Ngã Ba Sình để đánh bắt, nhưng rồi công cũng không vào. trao đổi. cơm. Vì vậy chỉ có một số hộ yêu nghề và duy trì bằng cách thu mua hến từ các vùng khác về chế biến thành phẩm để giao cho thương lái. Tưởng chừng cái tên cù lao hến đã dần bị lãng quên, nhưng một lần nữa với “danh tiếng” của xứ sở hến, người dân vùng phù sa này đã dùng cơm hến biến nơi đây thành điểm du lịch thu hút du khách thập phương. . .

Bà Hồ Thị Hoa, 60 tuổi, một người bán bún hến có tiếng ở vùng này cho biết, hơn 40 năm trước, kể từ ngày đầu bước chân về làm dâu xứ này, bà đã sớm theo chân chồng. gia đình theo nghề hến. Nhớ lại những ngày rong ruổi khắp các nẻo đường thành phố để đổi lấy cái ăn, cái mặc, bà Hoa nhớ lại: “Ngày xưa, tôi bán hàng rong, ăn cơm lam, dãi nắng dầm mưa vì cơm hến chỉ bán cho người. nghèo., người lao động. Họ mua ít hến về trộn với cơm cho chắc bụng rồi đi làm. Đã gần 40 năm trôi qua nhưng cơm hến đã là đặc sản rồi “, bà Hằng nói. Hoa.

Trải qua bao thăng trầm của dòng chảy, hến của dòng sông Hương thơ mộng đã làm thay đổi số phận con người vùng cồn ...

(còn tiếp)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *