2 năm sau vụ tai nạn nổ bình gas kinh hoàng, cậu bé Nguyễn Hữu Chính (12 tuổi, ngụ ấp An Nghiệp, xã An Mỹ, huyện Kế Sách, Sóc Trăng) đã dũng cảm cứu mẹ nuôi dù gặp nạn bất thành. Sau 20 lần phẫu thuật ghép da, cô luôn mong có thể trở lại trường học.
Hàng ngày, bà Sa Ra lau rửa những chỗ bị bỏng để ông Chinh bớt đau. |
Chúng tôi đến thăm Chinh lúc chập choạng tối. Tôi nằm trên giường mệt mỏi và đau đớn vì tay tôi vừa được phẫu thuật tách ngón và phục hồi gân.
Bà Thạch Thị Sa Ra (44 tuổi, mẹ của Chinh) phải rửa sạch các vết bỏng trên người bằng nước ấm và dung dịch vệ sinh.
Sắp tới, Chinh sẽ trải qua nhiều cuộc phẫu thuật với hy vọng sẽ hồi phục phần nào khả năng vận động và sẹo lõm |
Khi được hỏi về ước mơ của mình, Chinh trả lời: “Em chỉ muốn khỏi bệnh để có thể đi học và đi học trở lại”. Vừa nói tôi vừa dùng tay bẻ những phần da bị bỏng ngứa.
Bà Sa Ra cho biết, đến nay, Chinh đã trải qua 20 lần phẫu thuật chỉnh hình và ghép da. Cuộc phẫu thuật khiến các con của bà đau đớn đến tận cùng. Cứ vài tuần, vài tháng, cháu phải quay lại Bệnh viện Nhi đồng 2 (TP.HCM) để điều trị.
Tay Chinh không cầm được |
Trước mắt, tôi còn một chặng đường điều trị rất dài để phục hồi vận động cho cơ thể, ghép những mảng da bỏng bị sẹo lõm.
“Mỗi lần đi phẫu thuật, tôi đều phải truyền máu. Mỗi lần nghe tiếng kéo, tiếng dao nó (Chinh – PV) rất ám ảnh. Bác sĩ phải ôm, vỗ về để anh bình tĩnh trước khi bước vào ca mổ. Mỗi lần điều trị về, anh đều mệt mỏi vì đau. Tôi bất lực mỗi khi chứng kiến con mình phải chịu quá nhiều đau đớn về thể xác. Giá mà tôi có thể bế con tôi. Dù đau đớn nhưng nó không bao giờ than thở nửa lời ”, bà Sa Ra kể.
Các ca phẫu thuật khiến cơ thể Chinh đau đớn, suy nhược và mệt mỏi |
Vừa được phẫu thuật tách ngón và kéo gân bàn tay. Sắp tới là phẫu thuật cổ, sau lưng có sẹo lớn, lỗ mũi. “Bây giờ, tôi hầu như chỉ thở bằng miệng, vì mũi của tôi đã chặn đường thở. Quá trình điều trị của con tôi còn rất dài. Nhưng em rất nghị lực, khát khao đến trường rất mãnh liệt ”, chị Sa Ra cho biết thêm.
\N
Hàng ngày, mẹ Chinh phải xoa bóp tay chân cho Chinh để các cơ không bị cứng. |
Bà Sa Ra phải đỡ mỗi khi Chinh đi lại vì chân rất yếu và nhanh mỏi. |
Do sức khỏe yếu, vết sẹo lõm, những cơn co thắt đau đớn, anh Chinh chỉ có thể di chuyển chậm chạp trước hiên nhà. Đi được vài bước mệt mỏi, về nhà ngồi hoặc nằm xuống giường. Việc ăn uống của cháu rất khó khăn, cháu hầu như không ăn được cơm, chỉ ăn cháo và uống sữa.
Việc ăn uống của anh Chinh rất khó khăn |
Hàng ngày, bà Sa Ra thường giúp con vận động để tránh bị co cứng cơ. Vùng da bị bỏng đã được vệ sinh sạch sẽ và bôi dầu để hạn chế tình trạng đau rát. Mỗi tối, cô ấy ở bên giường của con tôi để xoa bóp chân, tay cho tôi.
Sau mỗi ca phẫu thuật đau đớn, Chinh nằm vật ra vì mệt |
Chính mẹ đã giúp tôi tập đi để cơ chân không bị cứng. |
Nguyễn Hữu Chỉnh là nhân vật trong bài hát ”Chàng trai miền Tây dũng cảm quay lại cứu mẹ nuôi, chấp nhận chết đi sống lại”, Đăng trên Thiếu niên Ngày 10 tháng 8 năm 2022. Gia đình có 9 anh chị em, Chinh là con út. Vào năm 2020, trong thời gian nghỉ hè, mong kiếm tiền trang trải việc học, Chính rủ nhau đi chăn vịt thuê ở H. Cờ Đỏ, TP.Cần Thơ. Thấy con ngoan ngoãn, vợ chồng anh chị thuê người chăn vịt về nhận nuôi.
Đến khoảng 8 giờ ngày 7/10/2020, phát hiện bình gas trên ghe neo bị rò rỉ, anh Chinh liền bỏ chạy. Tuy nhiên, khi biết mẹ nuôi vẫn còn trên thuyền, anh Chinh quyết định quay lại kéo bà ra khỏi thuyền. Đúng lúc này, bình gas phát nổ, cả hai bị hất tung xuống sông và đang trong tình trạng nguy kịch. Chính được chuyển đến Bệnh viện Nhi Đồng (TP.HCM), mẹ nuôi được chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy. Tuy nhiên, mẹ nuôi đã tử vong, anh Chinh bị bỏng 96% diện tích cơ thể, tiên lượng rất xấu.
Ngày 11 tháng 8, chưa đầy 2 ngày sau khi công bố Thiếu niên Đăng bài, đọc báo Thiếu niên cùng các nhà hảo tâm đã ủng hộ số tiền hơn 670 triệu đồng giúp đỡ để em Nguyễn Hữu Chính phần nào tiếp tục cuộc sống.