• Sat. Apr 27th, 2024

Team Music

Tin tức âm nhạc giải trí mới hot nhất

Còn một mùi để nhớ, một điều gì đó để yêu thương | Báo Quảng Nam TRỰC TUYẾN

ByBich Ngoc

Jan 31, 2023
Rate this post

Tôi đọc “Mùi nhớ” (NXB Hội Nhà văn) giữa một chiều Sài Gòn mưa. Mưa trút bao muộn phiền của những ngày nắng nóng vào đất. Hơi đất bốc ra mùi hắc. Mùi đất gợi nhớ ngày xưa cho những ai xa quê.

Bìa sách
Bìa cuốn sách “Mùi ngò gai”

Nghe mùi hoài …

“Mùi ngò gai” tập hợp hơn 30 bài thơ văn xuôi đầy ắp tình cảm và cảm xúc. Từ tư liệu ký ức trong mỗi tác giả tham gia viết sách, người đọc như tìm thấy hình ảnh của chính mình trong từng câu chuyện.

Lưu Đình Long, chàng trai biên tập cuốn sách nhỏ này quê gốc ở Quảng Nam, hành trình phiêu bạt đã khiến đôi chân anh phải dừng chân tại Sài Gòn. Anh đã xuất bản nhiều cuốn sách cho riêng mình, hầu hết các tác phẩm của Long đều nhằm nói về cuộc sống nhàn nhã, về số phận hạnh phúc.

Những câu nói của Long như một liều thuốc cứu cánh cho biết bao tâm hồn đang vất vưởng giữa cuộc sống bộn bề lo toan, bộn bề tiền bạc. Đây là lần đầu tiên Lưu Đình Long làm sách với tư cách chủ biên. Ngày cầm cuốn sách trên tay, Long thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng “Mùi ngò gai” cũng đã có mặt ở dạng đầy đủ và được độc giả đón nhận nồng nhiệt.

Tác giả Như Hiền, một cô gái Quảng Nam đang lập nghiệp tại Sài Gòn, mở đầu “Mùi ngò gai” với tâm huyết “Hương quê” đậm chất đất trời. Chính cái mùi quê nồng nặc sau hơn chục năm rong ruổi, rong ruổi đã khiến chuyến về quê của chị trở nên đau đớn khôn nguôi. Những kỷ niệm ngày xưa cứ thế mà trào dâng trong tim. Nhìn đâu cũng thấy mình trên từng cánh đồng, bãi cỏ, gốc cây …

Ngay cả mùi bùn đất tươi rói sau chuyến cày cũng đủ khiến người dân xứ Quảng vô tình cảm thấy mình đang nợ quê hương một ân tình lớn lao. Mùi quê là thứ mà chốn phồn hoa đô hội không thể có được. Nó như mùi địa phương, mùi hương của quê hương gợi cho bất cứ người con xa quê nào cũng phải quay về tìm về xưa nhiều như ân tình thuở ban đầu.

Dự án sách “Mùi ngò gai” do nhà báo Lưu Đình Long khởi xướng nay đã thành hình với một cuốn sách đong đầy cảm xúc. Những câu chữ trong “Mùi ngò gai” mang đến cho ta sự thanh thản và bình yên nhất.

Cùng nhau ngồi lại, lắng nghe những bi thương nối liền nhiều múi giờ, nhiều miền đất, nhiều con người và nhiều kỷ niệm. Nhìn mình qua mùi hoài niệm ấy, tôi thấy cuộc đời có thêm những mùi hương thân thuộc với những người xa lạ. Không có ranh giới cho mùi của ký ức. Tất cả các mùi hương đều có một điểm chung là kết nối mọi người. Đó là tổn thương. Đời còn lưu hương để em nhớ rằng lòng mình còn một điều gì đó để yêu thương.

Hồn quê neo đậu

Dù ở đâu, khao khát những điều xưa cũ vẫn luôn là thứ gói gọn trong ký ức, chỉ đợi những cơn mưa, đợi những mùa gió, đợi một tín hiệu quen thuộc nào đó đánh thức lòng mình với bao suy tư xa vời. có tiêu đề: hồi đó. Không chỉ có mùi đất, trên đời này còn có hàng trăm mùi khác nhau khiến lòng người lưu luyến.

Như tác giả Nguyễn Văn Công (Hà Nội) trong bài “Nhớ mùi cám lợn sôi”, chàng thanh niên không hiểu sao giữa mâm cao cỗ đầy phố thị, lòng lại có lúc nhớ đến mùi cám. tiếng lợn kêu của tuổi thơ lạnh giá.

Chính nồi cám lợn là hành trang theo chàng trai vào đời và nhắc nhở anh về tình yêu thương gia đình là nền tảng của sự sung túc, đoàn tụ sau này. Tất cả chúng ta đều sẽ được nếm trải bao nhiêu món ngon vật lạ trên đời, chỉ riêng hương vị đi cùng tuổi thơ mới là thứ không thể xóa nhòa trong tâm trí mỗi chúng ta.

Như mùi khói đốt gốc rạ già; mùi cơm lam trong bếp ngày mẹ nấu; mùi thơm ngào ngạt của lúa đang nở rộ; mùi hoa bưởi, mùi hoa cau mỗi độ vườn nhà đua nhau khoe sắc; hoặc mùi bùn tươi khi nước cạn; mùi bồ hóng nơi đầu hồi bếp cũ mốc meo theo thời gian… Mùi nào thương nhớ.

Nhà văn, nhà báo Bùi Tiểu Quyên mang đến cho độc giả bài viết “Chiều còn thương rơm” đầy nước mắt. Cảm xúc là thế mạnh của người phụ nữ trẻ này. Lời văn nhẹ nhàng, cách viết uyển chuyển cùng với những điều bình dị, thân thương mà bất cứ ai trong đời cũng không khỏi xúc động mỗi khi nghe về nó. Miền yêu thương của cô gái nhỏ thường ẩn mình trong “lỗ mãng cô nương” là đống rơm để dệt nên bầu trời của riêng mình.

Những mùi hương giống như hành trang theo ta vào đời. Để rồi mỗi khi lòng người chao đảo, neo người, người ta lại níu lấy nỗi nhớ ấy mà khắc khoải quay về. Về để yêu thêm những điều cũ như; quay lại để thấy rằng cuộc đời mình không thể lớn lên nếu không có cố hương, hương xưa, mùi cũ.

Mọi thứ như dòng máu ấm nuôi dưỡng tôi sống trọn vẹn với lòng nhân ái. Ý nghĩa của kiếp người đôi khi chỉ là tâm niệm nhớ một mùi hương nào đó để nhắc nhở bản thân yêu cội nguồn, thân phận, cuộc đời. Yêu và được yêu. Yêu và sẽ yêu. Đôi khi nó chỉ là từ một mùi hương sâu, ấn tượng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *